“A! Đau quá!” Dạ Nhất hung ác cầm chặt lấy sàng đan, Ly Khải đau lòng ôm hắn.Không phải lần đầu tiên sinh đứa nhỏ, nhưng mà y lại vẫn như vậy lo lắng. “A!” Đau đớn dần dần thường xuyên, bụng cao cao hở ra, đứa nhỏ xao động rất lợi hại, lại một…
Bất tri bất giác năm tháng đã chôi qua, Dạ Nhất bụng tựa như thổi khí cầu, Ly Khải lại thật cẩn thận chiếu cố hắn. Mà Dạ Nhất trong lòng cảm thấy kỳ quái, cái sinh con tử còn lại không thấy, tìm hồi lâu cũng chưa tìm được. Không biết bị ai cắp…
Ly Khải bưng canh gà vừa nấu đi tới, Dạ Nhất thu tâm cất thứ vừa lấy ra, sau đó làm như không có việc gì nằm lại trên giường. Ly Khải đem người ôm lấy, xúc canh gà cho hắn, Dạ Nhất có biếng ăn thế nào cũng phải ăn hết, sau đó hai…
Bảy ngày sau, Vân quốc Hoàng đế đãi yến hội, đón gió tẩy trần cho Ly Khải. “Vân huynh, ngươi nói Ly Quốc nhiếp chính vương là vì sao mà đến?” Nói chuyện là Mục Lâm con trai của Vân quốc đại nguyên soái Mục Cẩn “Vân huynh” trong câu nói chính là Vân quốc…
Ly Khải vẫn như thường lệ ôm Dạ Nhất đi ôn tuyền phía sau tẩm điện tăm rửa, ngay cả chỉ có vài bước chân, y cũng không yên tâm để Dạ Nhất đi một mình, thời điểm hắn mang thai lần trước, cái bộ dáng suy yếu vẫn còn lởn vởn trong đầu Ly…
Vương gia thật lâu không có để ý đến hắn, Dạ Nhất liền lâm vào khủng hoảng trầm trọng, Vương gia có phải hay không sẽ bỏ mặc hắn? Trong khoảng thời gian này,hắn vẫn ăn không ngon ngủ không được. Dạ Nhất nhẹ nhàng vỗ về bụng, khoả sinh tử quả thứ hai hắn…
Chủ tử cứ như vậy đi hơn một tháng rồi, Dạ Nhất một mình một người ngồi ở giường nhỏ trong tiểu thất của mình, vô cùng nhớ y. Dạ Nhất về ở trong tiểu thất,vì ngủ ở trên giường của Vương gia hắn không ngủ được, trên chăn trên gối toàn là hương vị…
Tự lần sinh sản đó qua đi, Dạ Nhất bắt buộc phải ở trên giường nằm. Vì để bảo đảm an toàn, Ly Khải đem đứa nhỏ đưa đến Thương Vân Điện để chiếu cố. “Dạ Nhất, hôm nay cảm thấy thế nào a?” Ly Khải bưng chậu nước vội đi tới bên người Dạ…
“Làm sao vậy, đứa nhỏ lại nháo ngươi?” Ly Khải đi vào cửa thoát quần áo, sau đó đem cửa sổ khép lại một chút. Rồi giường xốc quần ao Dạ Nhất lên, nhẹ nhàng xoa xoa. “Chủ tử, ta ngủ không được.” “Đước, vậy ngồi dậy trò chuyện.” Ly Khải đỡ bụng Dạ Nhất…
“Dạ Nhất, ngươi đang ăn cơm đó sao?” Vân công tử cười nói,cũng là ngoài cười trong không cười, so với khóc còn khó coi hơn. Dạ Nhất ngẩng đầu lên, cảnh giác nói:”Ngươi có chuyện gì?” “A, ta có chuyện gì? Dạ Nhất, ngươi cho là ngươi có đứa nhỏ liền rất giỏi sao?…
“Chủ tử.” Dạ Nhất nhíu lại mi trừng trừng mở to mắt. “Tỉnh.” “Ừm.” “Ăn cơm.” “Ta sẽ nôn, không cần! Không ăn!” Ly Khải bưng một chén cháo hoa,loay hoay không biết làm sao, mấy ngày nay Dạ Nhất cơ hồ cái gì đều ăn không vô. Cháo hoa lại không có hương vị…
Dạ Nhất từ từ chuyển tỉnh, Ly Khải bình tĩnh ngồi ở cái bàn bên cạnh,”Ngươi nghĩ có cái gì phải giải thích cho ta?” “Chủ tử, ta mang thai, ta cũng vừa mới…mới biết được a!” Dạ Nhất giả ngu, ý đồ lừa dối cho qua. “Lại nói bậy!” Ly Khải tức giận quăng…
“Ngươi nghe ta, trước hết nghỉ ngơi. Nên ngủ ngủ! Dạ Nhất qua chuyện hôm qua nên xử phạt ngươi như thế nào, bổn vương còn muốn hảo hảo ngẫm lại.” Ly Khải nói. Dạ Nhất cúi đầu không lên tiếng. “Ngươi có chuyện gì không muốn cho ta biết sao?” Ly Khải hỏi, Gặp…
Dạ Nhất cùng Dạ Tam ở trong bóng đêm giống như hai con mèo mạnh mẽ đi trước, tiềm tới nóc phủ Vi đại nhân. Phát hiện bên trong có mấy người đang uống rượu mua vui, bọn họ chỉ phải kiên nhẫn chờ. Không biết đợi bao lâu, nghe bên ngoài phu canh gõ…
“Ai, cái thị vệ kia, ngươi ở đây để làm cái gì hả” Có người quấy rầy mình cùng Vương gia một chỗ, Vân công tử thực sinh khí, tức giận phồng má, lấy ánh mắt trừng mắt Dạ Nhất. Nhiếp chính vương nhìn lại, hơi hơi ngưng mi, thản nhiên nói “Bất quá chỉ…
Thời gian hai tháng rất nhanh liền trôi qua, nhiếp chính vương phủ một mảnh tường hòa, nếu xem nhẹ Vương gia hành động gần đây hay phát giận, tường hoa kia lại càng đẹp. Từ lúc Vương gia ờ trong cung trở về liền vẫn như thế này, không nói được một lời, mặt…
Dạ Nhất cởi sạch quần áo, xốc chăn lên, liền leo lên giường. Đem Ly Khải ôm vào trong lòng, thật sâu hít vào một hơi, đây là người mà mình mong nhớ ngày đêm a, rốt cục cũng thuộc về chính mình! Dạ Nhất yêu thương ở trên trán Ly Khải in lại một…
Về tới nhiếp chính vương phủ, Dạ Nhất nhanh chóng chạy đến chủ tử tẩm điện, mềm nhẹ lau đi mồ hôi trên mặt Ly Khải, sau đó đem y đặt ở trên giường. Nhìn y sắc mặt khổ sở,Dạ Nhất hận không thể ngay bây giờ liền vọt tới hoàng cung giết tên cẩu…
Trung thu yến, giống như hàng năm, Ly Khải mặc triều phục tiến cung tham gia tiệc. Thiếu niên hoàng đế Ly Huân ngồi ngay ngắn ở chính điện cùng triều thần ăn uống linh đình, đại đàm nay Ly Quốc thịnh thế, cười thoải mái. Nhìn kỹ, cũng là ngoài cười nhưng trong không…
Ly Quốc ở độc lập tại phía nam, phong cảnh độc đáo, dân cư rất ít. Mà kỳ lạ nhất là nam nữ đều có thể thụ thai. Ly Quốc trong hai mươi tám năm, chiến sự không ngừng, loạn trong giặc ngoài. Hoàng đế Ly Túc ngự giá thân chinh, chết trận tại Vân…