CHƯƠNG 1.2 Tống Táng cố gắng hết sức để an ủi bản thân, đứng dậy ôm lấy thi thể đang dần trở nên cứng ngắc, một lần nữa vùi mặt vào bộ lông bông xù. Cậu không quan tâm nửa đêm kẻ thù có ghé thăm cậu hay không, dù sao chúng cũng không thể…
CHƯƠNG 1.1: BẮT ĐẦU Mùa đông tuyết đang rơi dày đặc. Sau khi tiếng huyên náo của chợ đêm qua đi, sự hỗn loạn còn sót lại dần bị tuyết che khuất. Tống Táng mặc một chiếc áo khoác lông dày, cúi đầu nắm dây xích chó, bước đi trong con hẻm tối vắng vẻ….