Chương 21: Chương 21

Ta biết không thể giấu giếm họ nữa, quay người đóng cửa phòng, rồi quay đầu lại, nghiêm túc nói: “Cha, mẹ, ca ca, mọi người nghĩ kỹ xem, Tạ Trọng Lâu và con lớn lên bên nhau mười sáu năm, cũng là do chính tay Tạ bá phụ dạy dỗ, chàng ấy làm sao…

Chương 22: Chương 22

Mơ màng một thoáng, ta hít sâu một hơi, khẽ nói: “Chàng còn nhớ giấc mộng đó không?…!Không biết vì sao, ta luôn cảm thấy mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, cảnh tượng trong mộng sẽ còn tái diễn…”Tạ Trọng Lâu im lặng thật lâu, ánh mắt dần dần trở nên sâu thẳm, ngay khi…

Chương 23: Chương 23

Một tia kinh ngạc thoáng qua trên mặt Hoàng thượng, sau đó hắn ta ngông cuồng cười lớn: “Lục đại tiểu thư, ngươi rất thông minh, không phải loại tiểu thư khuê các chỉ có sắc đẹp vô vị như ta nghĩ. Nhưng ngươi đã sai rồi – vận mệnh Đại Sở, lê dân bách…

Chương 24: Chương 24

Khi Hứa Trí Viễn còn chưa kịp phản ứng, một con d.a.o găm nhỏ đã trượt ra khỏi ống tay áo rộng thùng thình của ta, đ.â.m mạnh vào vai hắn.“Lục Chiêu Ý!! ——”Hắn như một con sư tử nổi cơn thịnh nộ nhảy dựng lên, đưa tay bóp cổ ta, nhưng chưa kịp dùng…

Chương 20: Chương 20

Hồn phách của Tạ Trọng Lâu không biết khi nào sẽ lại bị đè nén xuống, để kẻ ti tiện hèn hạ Hứa Trí Viễn chiếm giữ một lần nữa, còn ta thì không biết khi nào mới có thể tìm ra cách phá giải thực sự, để hắn hoàn toàn trở về. Những gì…

Chương 18: Chương 18

Khi ta tỉnh lại lần nữa thì phát hiện mình đang ngồi trên một chiếc xe ngựa đang rung lắc. Bên trong xe được che kín bằng những tấm rèm dày, ánh sáng lờ mờ, không phân biệt được ngày đêm, có lẽ bên ngoài lại mưa, tiếng mưa rơi dồn dập. Hai tay bị…

Chương 19: Chương 19

Đêm khuya, xe ngựa dừng lại ở một vùng hoang vu cỏ dại mọc um tùm, không biết từ lúc nào, bên ngoài lại bắt đầu mưa phùn, màn đêm mịt mù sương khói.Tên mặt sẹo sai thuộc hạ lôi ta và Thẩm Tú xuống xe, đẩy chúng ta đứng sau lưng hắn.Nhờ chút ánh…

Chương 15: Chương 15

Ta bừng tỉnh, xe ngựa dừng lại giữa đường, là đồng liêu của huynh trưởng đến tìm huynh ấy, nói có việc quan trọng cần bàn bạc ở triều đình. Huynh ấy do dự nhìn lại ta một lần, ta hiểu ý nói: “Ca ca, huynh cứ đi làm việc của mình đi, chỉ là…

Chương 16: Chương 16

Có lẽ để dỗ dành ta, hắn nhanh chóng chuyển chủ đề, “Thực ra ngoài nàng ra, cha mẹ ta có lẽ cũng đã nhận ra điều gì đó. Họ luôn giữ sự cảnh giác cao độ với Hứa Trí Viễn. Hai ngày trước, mẹ ta còn đến chùa Kim Lăng một chuyến, chắc hẳn…

Chương 17: Chương 17

Bất chợt, một tia sáng lóe lên trong đầu ta.Không đúng…!không đúng! Cốt truyện không phải là không thể thay đổi!Nếu những gì ta thấy trong giấc mơ hôm đó chính là tất cả những gì xảy ra trong câu chuyện, và những gì ta trải qua ở kiếp trước, đều là sự thay đổi…

Chương 8: Chương 8

Ta khẽ thở dài: “Có lẽ ông ấy nói đúng, ngươi chấp niệm quá sâu, lùi một bước cũng không có gì không tốt – ưm!”Một tiếng kêu kinh ngạc, là Tạ Trọng Lâu nắm chặt cổ tay ta, ấn ta vào cột đình phía sau, ánh mắt ẩn chứa một tia tình ý: “Lùi…

Chương 9: Chương 9

Hắn đi chưa được nửa tháng, tin thắng trận từ Tây Nam đã liên tục truyền về.Cha ta mỗi khi từ triều đình về đều mang về một vài tin tức.Ví dụ như hắn vô tình trúng mai phục, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc được một tiểu binh cứu giúp, đã đề bạt…

Chương 10: Chương 10

Ngày hôm đó ở chùa Kim Lăng, hắn đã hôn ta, nói hắn không tin thiên mệnh, không tin duyên phận. Nhưng vừa rồi, người đó cưỡi ngựa, chính miệng nói với ta: “duyên phận giữa ngươi với ta đã hết. “Hắn không phải Tạ Trọng Lâu, hắn không thể là Tạ Trọng Lâu. Kiếp…

Chương 11: Chương 11

Nhưng Tạ Trọng Lâu chỉ lạnh nhạt nói: “Nàng ấy đã gả vào đây, tự nhiên chính là người của Tạ gia ta. Nếu Lục phu nhân không hài lòng, ta có thể viết một phong thư bỏ vợ, người cứ đón nàng ấy về nhà là được.”Về sau, khi nhà họ Lục sa sút,…

Chương 12: Chương 12

Có lẽ là do đã lội tuyết nhiều lần khi lên xuống núi, khi trở về, ta lại đổ bệnh mấy ngày.Đúng lúc sắp Tết, huynh trưởng ta trở về kinh thành.Khi nghe về những chuyện đã xảy ra, huynh ấy tức giận đòi đến tìm Tạ Trọng Lâu để đòi lại công bằng, nhưng…

Chương 13: Chương 13

Tỉnh táo lại, ta ra chiêu dồn dập, Tạ Trọng Lâu đối diện liên tục lùi lại, trong ánh mắt kinh ngạc và phẫn nộ dần hiện lên vẻ nham hiểm.Trong một lần né tránh, hắn vươn tay ra, nhưng ta đã nhanh chóng kẹp chặt cổ tay hắn, dùng hết sức đè xuống đất.Ta…

Chương 14: Chương 14

Hắn không hề che giấu sự kiêu ngạo trong giọng điệu của mình , ánh mắt nhìn ta cũng đầy vẻ khinh miệt và đùa cợt. Tạ Trọng Lâu vốn có một gương mặt anh tuấn, đường nét sắc sảo. Khi hắn biểu lộ những cảm xúc như vậy, trông thật lạc lõng, nhưng người…

Chương 4: Chương 4

Rượu đã qua ba tuần, Thẩm Tú bỗng đứng dậy, nói rằng nàng ta có một khúc múa kiếm muốn dâng lên Hoàng thượng và Thái hậu.Hoàng thượng có vẻ thích thú nhìn nàng ta, thốt ra một chữ: “Chuẩn.”“Tiểu nữ có chút nghiên cứu về kiếm thuật, nhưng dù sao năng lực vẫn có…

Chương 5: Chương 5

Im lặng hồi lâu, cuối cùng ta cũng khó nhọc mở miệng: “Mấy ngày trước, ta có một giấc mơ.”Tạ Trọng Lâu chống tay lên mép giường ngồi xuống, nhìn ta chăm chú: “Ừm, mơ thấy gì?”“Ta mơ thấy…!ngươi đã thay lòng đổi dạ yêu Thẩm Tú, đích thân đến Lục phủ từ hôn. Ta…

Chương 6: Chương 6

Ánh nắng chói chang, những giọt mồ hôi trên trán hắn, nốt ruồi son nơi đuôi mắt hắn, bộ đồ đỏ phấp phới trên người hắn, cùng nhau tạo nên một bức tranh với màu sắc rực rỡ đến cực điểm.Ta nhìn vào đôi mắt long lanh như sóng nước của hắn, trong phút chốc…