Tôi cảm thấy dạo này anh ấy có vẻ sốt ruột vì chuyện này, chắc là do ai cũng hỏi anh ấy bao giờ tôi mới chịu cưới, lại thêm việc nhìn thấy bao nhiêu là trai trẻ ở công ty chúng tôi nên anh ấy thấy áp lực lắm. Sau một thời gian sống…
Từ San San biết mình không còn đường lui, cô ấy rất cố gắng, cũng rất chăm chỉ học hỏi, sau khi quản lý cũ nghỉ việc đã thay tôi đảm nhiệm vị trí đó. Từ San San và Lâm Tĩnh, đôi bạn thân trong nguyên tác, đã hành hạ lẫn nhau một thời gian,…
Từ San San không ở lại Bắc Kinh mà nhanh chóng đến nhận chức tại khách sạn của gia đình Tống Minh, đó là một thành phố rất xa. Chưa đầy nửa năm, hai người này lại kết hôn! Khi nhận được thiệp mời, tôi thật sự không thể tin được, nhưng nghĩ lại Từ…
Vài tháng trôi qua như vậy, ba năm đã đến, nữ chính của chúng ta, Từ San San đã trở về nước, tôi nhận được tin này từ Tống Minh, hơn nữa còn là người đầu tiên biết. “Vài người bạn cũ của chúng tôi định hẹn cô ấy đi ăn, cô có muốn đến…
Lâm Việt ngay lập tức ngồi thẳng dậy. “Em nói anh thế, anh không đồng ý đâu. Lần đó là lần đầu của anh, trước đó anh chưa từng yêu ai, cũng chẳng có người yêu, từ đó về sau cũng vậy. Người ta đi tiếp khách đều mang theo bạn gái, nhưng chỉ cần…
Một lúc lâu sau, anh ta ngây người ra, ậm ừ một tiếng, rồi tiếp tục nói: “Cô từ chối cậu ấy trước mặt mọi người, cậu ấy mất mặt biết bao nhiêu!” Tôi có một điểm tốt, đó là tôi không bao giờ tự làm tổn thương bản thân mình: “Đây không phải lỗi…
Ngay khi sự nghiệp của tôi đang lên như diều gặp gió, Lâm Việt lại gọi điện thoại rủ tôi đi du lịch. Mỗi năm, công ty bọn họ đều có chuyến du lịch bằng tiền công, mấy năm nay hai chúng tôi ở với nhau cũng tốt, anh ta luôn rủ tôi đi cùng….
Tôi đã nhắn tin cho họ trên DingTalk, họ nhanh chóng gửi cho tôi vị trí của Lâm Tĩnh. Tôi lái xe đến đó, Lâm Tĩnh đang khóc nức nở trong khách sạn: “Đừng tưởng tôi không biết, tất cả đều là do con tiện nhân cô xúi giục anh trai tôi!” “Tôi chỉ nói…
Lúc này, bà Lâm thân mật khoác tay tôi, dẫn tôi sang một bên. Hóa ra bà ta vội vàng tìm tôi như vậy là vì Lâm Việt đã giới thiệu cho bà ta về công nghệ sinh học bên tôi. Bà ta đã ngoài năm mươi, khát khao đối với việc chống lại sự…
Rõ ràng nhất là, khi ăn tối, Tống Minh rót rượu Mao Đài cho tôi. “Tôi không biết uống rượu.” Tôi từ chối. Tôi biết uống, một chai Mao Đài chẳng là gì, nhưng tôi sẽ không uống một giọt rượu nào vì đàn ông, họ có liên quan gì đến tôi đâu. “Để tôi.”…
Tôi luôn không hiểu tại sao nữ chính trong truyện ngược lại luôn chăm sóc đàn ông, dường như có một kiểu giáo điều Á Đông trong đó – yêu ai thì hãy làm mẹ của người đó. Điều này cũng được coi là một đức tính tốt đẹp phổ biến của phụ nữ. Nhưng…
Lâm Việt từng du học, tay nghề làm món Tây hóa ra lại khá ổn. Tôi khen anh ta: “Màu sắc, hương vị, mùi thơm đều đủ cả, không có vấn đề gì lớn, anh chỉ cần tìm hiểu xem chị Từ thích ăn gì, rồi chiều theo sở thích của cô ấy là được.”…
Không lâu sau, tôi bị giáo sư hướng dẫn gọi lên. Ông ấy nghiêm khắc chỉ trích lối sống của tôi: “Tôi nhận cô vào đây để làm nghiên cứu, vậy mà cô lại đi cặp kè với đại gia, gây xôn xao dư luận khắp thành phố. Ngày nào cũng xe sang đưa đón,…
Ngày hôm sau, tôi chủ động gửi tin nhắn chào buổi sáng cho anh ta, Lâm Việt cũng trả lời “chào buổi sáng”, và nhắn lại hẹn gặp buổi trưa. Tôi sửa soạn một chút, đúng giờ bước lên chiếc Bentley của anh ta. “Hôm nay biểu hiện tốt. Trả lời tin nhắn rất nhanh,…
Tôi xuyên không trở thành nữ chính trong một câu chuyện đầy bi thương. Trong câu chuyện đó, tôi chỉ là thế thân của ánh trăng sáng, bị tổng tài bá đạo đối xử không ra gì, nhưng vẫn hết lòng vì anh ta. Tôi phải làm việc nhà, nấu canh, thậm chí làm ấm…