“Trịnh Sâm, anh rốt cuộc là yêu em, hay là đang thương hại em vậy?” Cô nhìn anh, ánh mắt trầm buồn không một chút dậy sóng. Đôi môi mím chặt, bàn tay nắm chặt lấy lang can không nói thành lời. “Em đang nói cái gì vậy?” Trịnh Sâm ngẩng đầu lên nhìn cô…
“Lý do gì, mà ông bỏ mẹ con cô ấy lại như thế? Để giờ nhàn nhã sống trong căn biệt thự rộng lớn như vậy, ông không thấy hổ thẹn à?” Trịnh Sâm đứng nhìn người đàn ông ngồi trên ghế, ánh mắt vẫn không có chút dao động nào. Người đàn ông trung…
“Trịnh Sâm… Em bị mẹ bán cho anh, từ khi nào vậy?” Nước mắt lăn dài trên gò má, trái tim thiếu nữ phút chốc như vỡ tan trong phút chốc. Cô không tin, cũng không dám tin được người mẹ mà khi xưa yêu thương cô nhiều đến nhường nào, tại sao giờ đây…
“Mày ngon rồi, tham tiền mà bỏ mẹ với em. Tiền mấy tháng nay mày đu theo trai đâu, mau nôn ra đây mau lên!” Từng cái tát giáng xuống gương mặt nhỏ không thương tiếc, gò má cũng sớm đã đỏ ửng. Khoé mắt cũng dần trở nên ngấn nước. Tâm Như không phản…
“Vậy ý em là muốn chúng ta lăn lộn ở sofa chật chội này à?” “Không sao, nếu em thích thì mình làm luôn bây giờ cũng được!” Anh bớt vô sỹ lại được không vậy? Tâm Như hậm hực úp mặt vào gối không thèm nói với anh thêm một câu nào nữa. Trịnh…
“Tấm thân anh hai tuần chưa được em chạm qua. Nào, lại đây. Hôm nay cho em nằm trên đấy!” Cạn lời, không còn gì để miêu tả về anh nữa. Tâm Như bị anh chọc đến tức phát điên lên, sút anh một cái đau điếng rồi ôm chăn ra ngoài sofa đi ngủ….
“Trịnh Sâm… Cứu em với!” “Không ai có thể cứu được cô đâu!” Hắn hung hăng ép chặt cô lại mà đè cô nằm dưới thân. Mặc kệ cô giãy dụa hắn vẫn không có ý định buông tha. Trịnh Sâm… Cứu em với. Nước mắt cuối cùng cũng lặng lẽ rơi, khiến hành động…
“Anh rất muốn chơi trò tình thú với em lâu lắm rồi cục cưng ạ. Nếu em không muốn thì cũng không sao, chúng mình chơi kiểu truyền thống cũng được. Như thế anh sẽ suy nghĩ lại!” “Không được, chúng ta vừa mới làm xong mà!” Mặc kệ cô giãy giụa nhưng Trịnh Sâm…
“Ai cho em đọc cảnh H thế hả? Em xem của anh và em chưa đủ, nay còn đi đọc H của mấy ông trong truyện ngôn tình nữa à?” “Ơ… Em không cố tình mà!” Như một chú thỏ nhỏ bé đứng trước một con sói đang rình rập, Tâm Như ngây ngô nhìn…
“À mà thôi, em mặc váy đi. Dễ cởi dễ đè, lại còn dễ xé nữa chứ!” Ba trong một. Tiện lợi cho anh quá rồi còn gì? Gương mặt đen sầm lại nhìn Trịnh Sâm mà Tâm Như thật sự muốn đấm anh vài cái. Ngoài mấy cái điều đen tối ấy ra anh…
“Em ăn ở miệng trên, miệng dưới cũng phải được ăn chứ? Cứ để vậy đi, em nỡ để miệng dưới đói gậy thịt như thế à?” “Nhưng ở bên dưới đau lắm rồi…” Tóm chặt lấy cánh tay anh mà cô yếu ớt nói, gương mặt đỏ ửng vì hứng tình, nhịp thở hỗn…
“Tâm Như, em thương cậu nhỏ đang thèm em đến như thế. Lần này em nhún đi nhé?” “Em không biết làm đâu…” Tâm Như thở dốc đỏ mặt xấu hổ không thôi. Cái tên Trịnh Sâm này, rốt cuộc anh còn chưa có ý định dừng lại à? Thấy Tâm Như vẫn còn đang…
“Gọi daddy đi, rồi anh lại đưa em lên đỉnh. Còn không chúng ta ngồi thế này luôn cũng được.” Cả đêm bị anh dày vò đến xụi lơ nằm ngoan ngoãn trong lòng tên cầm thú nào đó. Đến khi thấy cô mệt mà ngủ thiếp đi mất thì Trịnh Sâm mới luyến tiếc…
“Hôm nay ông xã chơi em đến ngất mới thôi!” Đan tay cô đè xuống chiếc giường êm ái, anh điều chỉnh cự vật ngay vào cửa miệng huyệt nhỏ xinh mà từ từ đi vào. Tâm Như đỏ mặt đan xen xấu hổ, có chút gì đấy căng trướng đang đi vào khiến cô…
“Vậy thì tôi chỉ ăn thịt em thôi nhé, tôi hứa sẽ không làm gì nữa đâu.” “Anh ăn sạch rồi còn gì để làm nữa đâu?” Đứng dưới vòi sen đang từ từ xả nước xuống tấm lưng màu đồng của Trịnh Sâm. Tâm Như e thẹn chôn thân mình vào lòng anh, nhẹ…
“Tắm một mình sẽ rất tốn điện nước, chi bằng tắm chung với nhau, như vậy sẽ tiết kiệm hơn không?” “Tôi hứa là tôi sẽ không làm gì em đâu, thật đấy!” Nên tin hay không đây? Tâm Như dò xét nhìn anh một lượt mà không khỏi nghi ngờ. Trịnh Sâm là một…
“Thích ăn thịt với uống sữa của em thay cơm tối luôn được không?” “Nhưng không phải vào lúc này!” Tâm Như đẩy anh ra rồi leo xuống bàn, đi vào bếp lúi húi múc đồ ăn ra dĩa. Mặc kệ Trịnh Sâm đang đứng ngơ ngác trước câu nói vu vơ của cô mà…
“Em bé này còn thích ngậm ngực của em nữa. Em có ngại cho em bé Trịnh Sâm uống sữa của em không?” “Tôi không có sữa, làm sao mà cho anh được?” Tâm Như nhìn Trịnh Sâm mà lắc đầu cười trừ. Cô chưa mang thai, làm sao mà có sữa cho được? “Vậy…
“Tất nhiên là anh nhớ rồi. Đêm nay anh còn muốn chơi trò Tôn Ngộ Không lấy gậy như ý ‘hô biến’ thành ‘cây gậy khổng lồ’ để chơi với em nữa cơ.” Tâm Như nhìn anh mà không khỏi rùng mình một cái, định quay gót lại chạy về phía xe thì bị anh…
“Gì, băng vệ sinh 8M là cái gì? Là 8 mét á hả?” “Đồ khùng nhà anh. Là 8 miếng, 8 miếng đó. Nghe rõ chưa hả?” Tâm Như đỏ mặt hình anh mà hét lớn. Thật sự cô không còn lời nào để miêu tả về anh nữa. Người gì mà biến thái, vô…