Mí mắt thấy được chút ánh sáng nhẹ nhàng, ý thức của Trần Thọ hơi tỉnh táo, đột nhiên cậu mở mắt ra, ngồi dậy khởi động thân trên từ trên người của Khương Chính Minh, cảm nhận được thân dưới quái lạ, cậu giật giật eo, cảm giác kỳ quái truyền đến hậu huyệt,…
Trần Thọ đang ngủ đến mơ mơ màng màng, thì bỗng nhiên bị người đánh thức. Đột nhiên cậu nhớ ra bây giờ đang đi học, lập tức trợn to hai mắt dựng thẳng người dậy. Thầy giáo nói: “Như vậy bạn học Trần Thọ, trả lời câu hỏi đi.” Trần Thọ: “… Xin lỗi…
Ngày hôm sau Trần Thọ quay về đi. Mặc dù hay đi trễ vì các loại lý do bất khả kháng. Ngụy Viễn Hoa đi chăm sóc nửa ngày cũng đã trở lại. Hỏi tại sao thì Ngụy Viễn Hoa nói với vẻ mặt đầy tiều tụy: “Triệu Vân Hổ không cần.” Trần Thọ vừa…
Tông Trạch Thịnh đuổi người bạn cùng phòng đi, nói là để cho Trần Thọ ngủ. Trong lòng Trần Thọ hiểu rõ, nhưng làm bộ không hiểu, rửa mặt xong thì mượn đồ ngủ của Mạnh Tân Phàm để tắm rửa. Mạnh Tân Phàm nhìn theo Trần Thọ đi một mạch đến nhà tắm, hắn…
Trần Thọ đi mua đồ ăn sáng cho Triệu Vân Hổ. Miêu Miêu thì uống một ly sữa bò, còn có cái bánh nhỏ để mình ăn, thì cô bé chia cho Triệu Vân Hổ một nửa. Triệu Vân Hổ hận không thể ôm hôn Miêu Miêu một cái. Còn Trần Thọ Đình hận không…
Đã gần 10 giờ nhưng Trần Thọ vẫn chưa quay lại. Triệu Vân Hổ không ngủ. Cậu nằm yên bất động, nửa người cũng đã tê rần, không phải cậu không muốn động mà là không dám động. Cậu cảm giác như có ánh mắt luôn dừng trên người cậu, đặc biệt là ở mông….
Tám giờ sáng và sáu giờ tối đều là thời gian cao điểm. Học sinh, người đi làm, bác gái mua đồ ăn, chú lớn tuổi đi dạo, vỉa hè hỗn loạn, đường phố tắc nghẽn. Bởi vì không đi được được tàu điện nên Trần Thọ chỉ có thể chen chúc trên xe buýt…
Nóng quá, như đi bộ trên sa mạc, ánh mặt trời thiêu cháy làm da, dung nham chảy xuôi trong mạch máu Trần Thọ không nhịn được hé miệng”A…”. Sau đó lập tức có người chặn miệng cậu lại, môi lưỡi cuốn quýt, nước miếng tràn ra, lúc hai đôi môi tách ra còn kéo…
Cứ như vậy Triệu Vân Hổ nộp đơn đăng ký trường ôn thi lại. Một năm học lại, ngày qua ngày, cậu ta làm đề rồi học thuộc, tự bản thân cổ vũ, từ sớm tới chiều thiêu cháy thanh xuân… kỳ thật không có gì vui vẻ. Điểm đáng nhớ duy nhất còn lại…
Trần Thọ không tin. Cậu không hề tin Con mẹ nó anh không nhìn lại đầu anh xem, bên trái một chữ V, bên phải một chữ H, chẳng nhẽ còn có thể là người khác à? Trần Thọ giữ lấy vai anh ta: “Anh chắc chắn chứ?” Trần Thọ Đình đứng dậy, tay Trần…
“Cậu không phát hiện tấm ảnh trong ví cậu ấy à? Hình như là ảnh chụp chung hồi cấp ba, tôi đoán là tên con trai đầu đinh đứng bên cạnh cậu ấy, trong tên chắc chắn có một chữ Thọ.” “Lúc khai giảng, cậu ấy vừa nghe tên cậu đã có biểu hiện khác…
Sớm hôm ấy, Trần Thọ lặng lẽ xuống giường rửa mặt, sắp xếp đồ đạc, cậu còn cẩn thận chuẩn bị thuốc ức chế tin tức tố phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn. Hôm nay cậu phải dẫn đội đi tham gia cuộc thi cấp thành phố. Ngụy Viễn Hoa và Triệu Vân Hổ từ…
Qua vài ngày sau, kỳ phát tình của Trần Thọ cứ như vậy trôi qua. Đám người Tông Trạch Thịnh đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại cho Trần Thọ. Trần Thọ vẫn còn chưa nghĩ kĩ. Cậu gửi cho mỗi người một tin nhắn: “Để tôi suy nghĩ một thời gian đã”. Sau đó…
Khương Chính Minh đã thanh toán tiền xe, Trần Thọ đến cổng trường đã đi xuống, yếu ớt dựa lên cổng lớn. Trên người cậu vẫn còn có chút tin tức tố của Alpha, những người đi đến gần đều dùng ánh mắt hóng drama mà nhìn cậu. Có người gọi điện thoại đến, Trần…
Ba người kia vẫn còn chưa tỉnh lại, ngược lại Trần Thọ, người đã chịu hết những hành hạ tối qua lại tỉnh dậy trước. Tin tức tố trong không khí trải qua một đêm vẫn còn chưa tan đi. Cậu vừa mở mắt ra đã nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của Tông Trạch…
Ngã xuống giường, Trần Thọ chui vào trong đống chăn mềm mại, cậu cố gắng cử động tay chân vì phát tình mà mềm oặt của mình, cuộn lấy chăn mền thành một cục, muốn thoát khỏi nơi đáng sợ này. Mãnh thú sau lưng bắt lấy mắt cá chân của cậu. Trần Thọ giãy…
Trần Thọ không muốn xuống xe. Cậu bị Tông Trạch Thịnh cứng rắn chặn lại rồi bế bổng lên, đặt ở trên vai. Trần Thọ tay đấm chân đá lộn xộn ở trên vai anh, vừa kêu vừa la: “Tôi tự đi!” Tông Trạch Thịnh phòng ngừa cậu đá phải chân mình, ôm thật chặt…
Chuông tan học vang lên, giáo sư dừng bài giảng, khép sách nói: “Vậy các bạn học nghỉ ngơi một chút đi.” Lời chưa nói xong, một người đã xông ra ngoài. Giáo sư nâng mắt kính lên, tập mãi thành quen Đám bạn cùng lớp khe khẽ xì xào. “Mấy hôm nay Trần Thọ…
Khương Chính Minh bước ra từ trong phòng tắm ngập sương mù, thấy Tông Trạch Thịnh đeo kính, ôm máy tính mày mò cái gì đó. Khương Chính Minh làm tư thế bơi lội, hai tay hướng về trước nhảy lên giưởng mình, hỏi: “Làm gì thế?” Tông Trạch Thịnh trả lời: “Tra tư liệu…
Trần Thọ mơ màng, cả người khó chịu, Mạnh Tân Phàm đi lúc nào cũng không biết. Cậu chỉ nhớ rõ trên mặt được một đôi môi mềm mại hôn. Còn nghe thấy Mạnh Tân Phàm nói: “Xin lỗi, tôi phải đi trước.” Trên người cậu được rửa sạch qua loa một chút, sau đó…