Ta bĩu môi tức giận ném chiếc mặt nạ xuống đất, phát ra một âm thanh giòn giã. Vệ Tiêu gãi mũi, yết hầu hơi cử động, giọng nói khàn khàn kiềm chế dòng cảm xúc đang dâng trào, “Nhược Nhược, ta đã nói với nàng từ lâu rồi, ta tên là Vệ Tiêu.” Đúng…
Chỉ nghĩ về điều đó thôi cũng thấy dễ thương rồi. 15 Ta đã tìm rất lâu nhưng không tìm thấy Vệ Tiêu. Mỗi lần ta cố gắng tìm một người thị vệ để hỏi, họ đều quỳ xuống đất, giọng nói run rẩy, “Làm ơn, Ôn phi, đừng nói chuyện với thần…” Ồ, ta…
“Mau chặn miệng cô ta lại, nhanh lên!!” Một số lính canh vội vàng dùng đồ vật bịt miệng ta lại. Ta vùng vẫy mạnh mẽ và tiếp tục gọi tên Vệ Tiêu bằng hết sức lực của mình. “Vệ Tiêu… Vệ….” Ta cảm thấy lạnh người khi nhìn cây gậy dày và dài đánh…
9 Sau khi xác nhận người phụ nữ trong lòng mình đã ngủ, Vệ Tiêu liền ôm vào lòng. Hắn nhẹ nhàng vuốt ve đôi má trắng nõn của ta, cảm xúc trong mắt hắn vừa dịu dàng vừa bá đạo, “Ngoan ngoãn ngủ ngon nhé, ta sẽ xử lý hết đám người khiến nàng…
Ta sẽ đào một cái hố chó ở đó và bò ra để trốn thoát. Vì vậy, dưới danh nghĩa trồng cây, ta đến gặp người coi quản vườn xin một cái xẻng, buổi tối ta đến đó đào hố. Thật sự rất mệt mỏi. Đặc biệt là khi ta kiệt sức đến đổ mồ…
Mọi người đều nói nhiếp chính vương là người rất tàn nhẫn, khát máu và cực kỳ hung ác. Chẳng lẽ hắn đã biết chuyện tình cảm của ta và Vệ Tiêu từ lâu, chỉ cố ý không tiết lộ mà muốn từ từ vạch trần sự việc, khiến ta và Vệ Tiêu tuyệt vọng?…
1 “A Tiêu, ta muốn ra ngoài, ta không muốn ở lại trong phủ nhiếp chính vương này nữa.” Ta vòng tay qua cổ người đàn ông, nháy mắt và hôn hắn. Khóe môi người đàn ông hơi nhếch lên, đáp lại nụ hôn của ta một cách độc đoán và mạnh mẽ. Hôn xong,…