Mùa thu năm Hòa Ninh thứ hai mươi. Hành cung suối nước nóng Đông Bắc. Ta cầm tấu chương nhíu mày nhìn, phía sau Cần Chi đang múc nước cho ta. “Bệ hạ, người đã xem cả ngày rồi, ngâm mình trong nước cũng không được nghỉ ngơi sao.” Ta ném tấu chương ra ngoài:…
“Các ngươi có biết phải bao nhiêu bạc mới làm được việc này không? Sổ sách ba năm của Điểm Kim các, ước tính mỗi năm hơn nghìn vạn lượng bạc trắng, ngay cả khi Thái hậu có được bạc cũng chỉ biết đúc tượng vàng mừng thọ cho mình, còn Thẩm Tam tiểu thư…
Ai ngờ Lục Cảnh Tự lại lắc đầu: “Bổn vương? Bổn vương nhẫn nhịn nhiều năm chỉ để thay mẫu phi báo thù, hiện giờ Thái hậu đã chết, e rằng Tống Tướng cũng khó thoát tội, bổn vương đã đạt được mục đích, định sẽ về Tây Tương. Còn triều cục Đông Lương này…
Nghe tiếng giao tranh ầm ĩ bên ngoài cung, Lục Cảnh Tự phi thân lên, một kiếm đ.â.m thủng cổ họng tên râu xồm kia, sau đó chỉ trường kiếm về phía Tống Chi Chương. “Tống Tướng có muốn nghe thử, bên ngoài cung là đại quân Tây Nam của ngươi, hay là đại quân…
Nghe hắn nói vậy, Tống Chí Chương lại hừ lạnh một tiếng: “Sắp c.h.ế.t đến nơi rồi mà vẫn còn ngông cuồng.” Lục Cảnh Tự cụp mắt xuống, nghe vậy chỉ cười nhạt: “Đã sắp c.h.ế.t rồi, Tống Tướng cũng nên để bổn vương làm một con ma thông minh. Dám hỏi Tống Tướng, năm…
15 Thái hậu trợn tròn mắt, không thể tin nổi nhìn về phía ta: “Ngươi. . . ngươi. . .” Tuy nhiên, mới nói được hai từ, Thái hậu đã tắt thở. Lục Hạc An dường như không ngờ ta sẽ né tránh để cho hắn ta gi-ế-t c.h.ế.t Thái hậu. Hắn ta vừa định…
Theo tiếng công công hô lớn khai tiệc, âm nhạc xung quanh vang lên, vũ nữ lần lượt tiến vào. Cung nữ phía sau liên tục bưng thức ăn và rượu lên, thấy ta nâng chén rượu lên định uống, Lục Cảnh Tự lập tức đưa tay ngăn lại. “Còn uống nữa?” Ta liếc nhìn…
Lục Cảnh Tự vừa đi, nửa đêm sau đã không thấy bóng dáng, người trông coi ta chỉ có một tiểu nha đầu. Nửa đêm, nghe tiểu nha đầu đó ngủ say, ta mới điểm huyệt nàng ta, nhẹ nhàng thay bộ đồ đen đã mang theo từ trước rời khỏi vương phủ. Giờ đây…
Giờ đây, yến tiệc mừng thọ mà Thái hậu chuẩn bị, chỉ riêng một tràng pháo hoa đã tốn cả trăm vạn lượng bạc, còn chưa kể đến pho tượng Phật kia không biết tốn bao nhiêu vạn lượng vàng. Nhưng dân chúng ở Tây Bắc, bây giờ còn không biết có bao nhiêu người…
Khi đoàn xe tiếp tục di chuyển, tiếng chiêng trống lại vang lên ầm ĩ xung quanh, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra. Còn Lục Hạc An vẫn đứng trên phố, cho đến khi đoàn xe khuất mất sau góc rẽ, cũng chưa từng thấy hắn ta nhúc nhích. Sau khi kiệu…
Ta cầm vật đó lên, thấy nó rất nặng, rồi nhắm thử vào Hoàng thành xa xa ngoài cửa sổ. “Sẽ đến, vào sinh thần của Thái hậu các cửa ải đều lỏng lẻo, trong kinh đã sớm có gián điệp trà trộn vào, hiện giờ e rằng Hoàng thượng không thể cầm cự được…
Nghe nói đoàn xe đã đi vòng quanh phố trong suốt hai canh giờ, gặp ai cũng phát tiền đồng, ngay cả dân chúng ở ngoại ô cũng chen chúc vào kinh, một thời gian náo nhiệt vô cùng. Nhìn số sính lễ mà Hầu phủ phải chuyển suốt cả buổi sáng mới xong, quản…
Thấy chẳng có gì, ánh mắt Lục Hạc An mới quét về phía cổ áo ta. “Thái tử điện hạ đã sớm nhắm vào ta, cần gì phải bày ra trận thế lớn như vậy, tìm không ra thứ muốn tìm, lại còn muốn xem trên người ta?” Thấy ta giơ tay định cởi áo,…
“Bổn vương lên cơn sốt cao, không biết vì sao gọi nửa ngày không một ai đáp lời, ngược lại lại gọi được tên thích khách này vào phòng.” “Vừa rồi hoàng thúc có thấy tên thích khách nào khác vào không?” Lục Cảnh Tự giơ tay vỗ nhẹ lên ta đang ở trong chăn….
Chỉ là một thoáng thất thần, mùi m.á.u tanh nồng nặc khiến ta lại khiến tinh thần ta căng thẳng. Cúi đầu nhìn xuống, lúc này m.á.u trên người hắn đã thấm ướt cả y phục của ta. Nếu không cầm m.á.u ngay, e rằng hắn sẽ không qua khỏi hôm nay. Ta cũng mặc…
Ta đột ngột dừng lại tại chỗ, sau đó theo bản năng đẩy cửa phòng bên cạnh, lập tức chui vào trong. Cùng với mùi hương an thần phả vào mũi, ta quay người đóng cửa lại rồi nhìn quanh phòng. Trong phòng im ắng, chỉ có chiếc giường trong phòng trong được che phủ…
Ta không giống Kỷ Vân Nhu, tuy ta không phải là kẻ cực ác, nhưng cũng không phải là Bồ Tát. Đến nước này, phản cũng là chết, không phản cũng là chết, chi bằng để bọn họ tự chọn lựa. Dù sao cái thế đạo tệ hại này, đâu phải một mình ta muốn…
Thấy người đưa tin đi xa, Cần Chi lại nhíu mày: “Mấy ngày nay mưa lớn liên miên, Thái hậu vẫn còn tâm trạng tổ chức yến tiệc du ngoạn trên sông sao?” Kiếp trước ta chưa từng trở mặt với Lục Hạc An, nên cũng không có chuyện du ngoạn trên sông này. Đối…
Lục Cảnh Tự một tay cầm ly rượu, một tay xoay xoay chiếc nhẫn bạch ngọc trên tay: “Có chuyện đó.” “Có thể cho ta một. . . hai ngọn núi không?” Lục Cảnh Tự uống đến hơi choáng váng, đôi mắt như ngâm trong nước. “Ngươi muốn mấy ngọn núi hoang đó làm gì?”…
Cần Chi đi theo lên xe ngựa, ngẩng đầu lên thấy ta mang theo sổ sách. “Sao tiểu thư vẫn còn xem sổ sách vậy?” Giải quyết xong Kỷ Vân Nhu, ta nhìn những khoản thu chi lớn trong sổ sách mà đau đầu, gấp sổ lại đưa cho nàng ấy: “Đây đều là khách…