Hắn sợ Trang Tây Nguyệt buồn, cố ý nhờ người dò hỏi cuộc sống hàng ngày của nàng, kết quả tỳ nữ của nàng ấy hồi bẩm nói, Hoàng hậu nương nương mỗi ngày đều rất vui vẻ, hôm trước lại làm cho Trưởng công chúa một cái gối, bây giờ kỹ thuật thêu thùa…
Nàng ấy chín năm trước ở trong cung, lần đầu tiên nhìn thấy Trường An trong tiệc trừ tịch. Năm đó Trường An đã đến Thiên Âm tự, lúc hồi cung bị chúng thần hỏi đến tâm nguyện của mình. Đứa trẻ mười tuổi có thể có nguyện vọng gì, cũng chỉ là trân bảo…
Nhưng mà lúc đó hắn còn chưa biết, tranh sủng trước mặt tỷ tỷ, mới chỉ là bắt đầu. Sau khi Lý Trường Ninh lớn lên, đối với chuyện nam nữ cũng có chút hiểu biết mơ hồ, khi hắn biết Trường An bị hạ dược, lại nhìn thấy dấu hôn trên cổ nàng, liền…
Hai người tuy sống không dễ dàng, sống trong phong đao sương kiếm, nhưng Lý Trường Ninh lại vui vẻ, thâm cung có người nương tựa sưởi ấm đã là vạn hạnh, có tỷ tỷ ở đây, cho dù bị Thái hậu gây khó dễ, bị Đại tướng quân và Nhiếp chính vương uy hiếp…
Độc tương khắc là một loại kỳ hoa mà sư phụ trồng nhiều năm trước, lúc Hàn Thủy sắp xuống núi rời đi không lâu mới lớn lên. Lúc Hàn Thủy phát tác Tình Ti Nhiễu vào đêm trăng tròn, Chu Nhan liền nhân cơ hội đó hạ độc tương khắc cho hắn, lại bởi…
Huấn luyện ám vệ từ trước đến nay đều ở chỗ khác, thằng bé đó chưa chắc biết thân thế thật sự của mình, cũng chưa chắc biết phụ thân mình là Nhiếp chính vương của Đại Hạ. Lý Hòa nhất định đã biết mình không còn hy vọng có con, nếu không sẽ không…
Chu Nhan biết đã muộn, lúc đó Hoàng hậu Thường An Ninh sau khi sinh hạ đứa con thứ hai liền qua đời, nàng len lén đi xem Lý Thời, công tử thanh phong tễ nguyệt lúc mới gặp năm đó đang khom lưng ngồi bên cạnh chiếc nôi, trong tay vô thức ma sát…
“Cô nương không cần khách khí, điện hạ đều nói với ta, chuyến đi Lạc thành lần này còn có công lao của ngươi. Nếu không ngại, cô nương gọi ta một tiếng A Ninh là được.” A Ninh…Thái tử phi, khuê danh là Thường An Ninh. Mấy lần bắt mạch đầu tiên, Lý Thời…
Chu Nhan không sao, ngược lại là hắn sốt ruột đến mức cả người bắt đầu thở dốc, sắc mặt trắng bệch, khiến nàng sợ hết hồn. Lang trung muốn xem bệnh cho nàng, bị nàng từ chối, bảo xem cho Lý Thời trước, dù sao một đời độc nữ nếu bị chút kỹ xảo…
Xem phong cảnh gì? Ta mới là phong cảnh đẹp nhất. Nàng muốn phản bác hắn, nhưng lúc này sau lưng hắn lại có một chiếc đèn trời từ từ bay lên. Đèn giấy màu vàng ấm áp nhuộm đường nét vốn đã ôn hòa của hắn càng thêm phần mơ hồ, sau đó có…
Quá muộn rồi. Chúng ta biết quá muộn rồi. Ta dùng hết sức lực muốn đỡ Hàn Thủy dậy: “Chúng ta đi tìm tiền bối, nhất định bà ấy có thể cứu ngươi!” Mà hắn đã đau đến mức không thể đứng thẳng người, ánh mắt mê ly: “Trường An……” Mặt trăng hôm đó rất…
Lúc đi ngang qua biên cảnh vừa đúng lúc là Tết Nguyên tiêu, ở dân gian vào ngày lễ sẽ thả đèn trời, chúng ta cũng mua một cái thả chơi. Ta viết ba tâm nguyện trong đèn. Một nguyện quốc thái dân an, hải yến hà thanh. Hai nguyện Trường Ninh Khang Hòa, cầm…
“Mạnh Thu bảo đệ sửa đổi tính tình, lưu lại danh tiếng hiền đức, đừng có mang tính trẻ con đến triều đình. Những chuyện dơ bẩn ta đều thay đệ làm hết rồi, an tâm làm hiền đế của đệ là được.” Hoàng đệ nắm lấy tay ta, cắn răng nói: “Tỷ muốn như…
Vì Lý Hòa bị định tội là tội thần, cho nên dù là vương gia một thời cũng chỉ vội vàng hạ táng cho xong chuyện. Đại tướng quân sau khi biết chuyện này ngược lại rất vui vẻ, sai người đến trong cung hỏi thăm Ngụy Hà có khỏe không, dặn dò nàng ta…
Ánh mắt hắn vô cùng oán độc, nhìn Hàn Thủy gằng từng chữ từng chữ: “Cho dù ngươi có quan trọng như thế nào thì so với người thân của nàng ta, ngươi cũng chỉ là một con chó! Ngươi xem, cho dù lúc nảy nàng ta bảo vệ ngươi thì sao? Rất nhanh, người…
Ta đối với thân thế của Hàn Thủy không phải là không tò mò, nhưng hắn không nói, ta cũng chưa từng hỏi. Nhưng cho dù ta có suy đoán thế nào, cũng không ngờ hắn lại là con trai của Nhiếp chính vương Lý Hòa. Ta cuối cuộc cũng hiểu được sự nhẫn nhịn…
“Không được, đã kỳ quái thì nhất định ta càng phải đi cùng, lỡ như ngươi gặp nguy hiểm thì sao?” Ta sửa lời hắn, “Hơn nữa không phải hai người chúng ta đi, mà là mọi người cùng đi. Ta đã thương lượng với Trường Ninh, thế lực trong triều của Nhiếp chính vương…
Ta đỡ trán: “Nguyệt nhi, nếu muội đối xử với Trường Ninh chỉ tốt bằng nửa phần đối với ta thì đã không đến mức như này.” Khang Hòa nhíu mày: “Muội biết chừng mực, trước mặt người ngoài chưa bao giờ lộ ra sự chán ghét.” “Ngươi dám ghét bỏ trẫm?!” Giọng nói tức…
Đại tướng quân sốt ruột đưa Ngụy Linh vào cung, đã nhắc việc này với ta mấy lần, ta cố ý giả vờ bất đồng quan điểm với Hoàng đệ, chậm chạp không chịu đồng ý. Mãi cho đến khi trong cung truyền ra lời đồn đế hậu bất hòa, nói là Bệ hạ mấy…
Ngày thường hắn là con dao găm sắc bén nhất của ta, để đi gi.3t những kẻ đáng c.h.ế.t, mà ban đêm lại cùng ta hưởng thụ niềm vui cá nước trên giường, ta thích mang theo tiếng khóc nức nở gọi tên hắn, lại để hắn bịt miệng ta đoạt đi âm thanh, mỗi…