Chương 16
“Ôn Như Sương đã bị Cha Thần lưu đày đến thế giới sa đọa, còn tôi sẽ trở thành người kế vị Chủ Thần tiếp theo, tất cả đều nhờ vào mọi người.
Nếu không có bạn trai của cô phá hủy nhiệm vụ thu thập danh vọng của Ôn Như Sương, tôi chưa chắc đã có thể cạnh tranh với cô ta. Cha Thần của tôi luôn thiên vị cô ta.”
“Cô ta đã hại chúng tôi, chúng tôi chỉ đang trả thù mà thôi. Chúc mừng cô đã trở thành người kế vị.”
Ôn Như Nguyệt cười sảng khoái, đột nhiên tiến sát lại gần tôi: “Cô có muốn quay trở lại quá khứ không?”
Tôi còn chưa kịp trả lời, trước mắt đã chìm vào bóng tối, và khi tôi tỉnh lại, tôi đang cầm chiếc điện thoại trong tay.
Ở đầu dây bên kia là một giọng nói trầm ấm:
“Chúc mừng em, Lê đại Ảnh Hậu.”
Tim tôi chợt thấy ấm áp, nước mắt lưng tròng:
“Cảm ơn anh, Trữ Hằng, chính anh đã giúp em đạt được điều này.”
“Không, là chính em đã tự mình đạt được.”
Nhớ lại mọi chuyện vừa xảy ra như một cơn ác mộng.
Chưa bao giờ tôi có thể nghĩ việc này lại xảy ra với mình, giống như vừa mới trải qua một kiếp người.
Tại lễ trao giải Kim Mã, khi tôi cầm chiếc cúp nặng trĩu trên tay, nhìn xuống dưới sân khấu, tôi thấy Trữ Hằng cũng đang nhìn tôi, trong mắt anh là tình yêu sâu đậm có thể khiến người ta c.h.ế.t chìm.
Đây mới thực sự là câu chuyện hoàn chỉnh của chúng tôi, không có nữ chính cắm sừng, không có cảnh sinh ly tử biệt, chỉ có tình yêu nồng nhiệt và hạnh phúc bình dị.